Posts

Showing posts from January, 2008

Va`i kinh nghie^.m ba'n ha`ng

Vài tháng đi sale, một dạng presale technical, rút ra được vài kinh nghiệm, ghi lại đây để nhớ: Thứ nhất , phải đi sale trước khi có sản phẩm. Một khi đã nắm bắt được nhu cầu của khách hàng, và có khả năng đáp ứng được nhu cầu đó, thì đã có thể đi quảng bá, marketing và sale được rồi, không cần phải chờ đến lúc sản phẩm được hoàn thiện. Khi chưa có ai có sản phẩm đáp ứng được nhu cầu của một thị trường mới, người nào nhanh hơn trong việc gặp gỡ, tìm hiểu nhu cầu, hứa hẹn và tạo niềm tin ở khách hàng, người đó sẽ chiến thắng. Thứ hai , chọn lựa một khách hàng duy nhất trong số các khách hàng tìm năng đã gặp gỡ, tìm hiểu ở trên rồi tập trung toàn lực đáp ứng nhu cầu của họ. Nói cách khác, phải bán được hàng cho một khách hàng đầu tiên. Khách hàng đầu tiên này không nhất thiết phải to bự, nhiều tiền hay nổi tiếng, mà chỉ cần là một khách hàng bình thường, có nhu cầu giống như nhu cầu của các khách hàng tiềm năng khác, quyết tâm hợp tác với ta để xây dựng giải pháp đáp ứng nhu cầu của

Công nghiệp open source?

Bài mang tên "Công nghiệp open source" ở blog Kỹ Thuật Máy Tính có đoạn: Có người bây giờ vẫn còn thắc mắc với tôi “Open source có kinh doanh được hay không?”. Nếu họ chịu khó đọc tin tức tuần qua, thì sẽ biết câu trả lời ngay thôi: Sun đã mua lại MySQL với giá 1 tỷ đô, một sự kiện được cho là nối tiếp với Citrix mua XenSource, RedHat mua JBoss và Yahoo mua Zimbra. Automattic , nhà phát hành WordPress một open source blogging platform ( KTMT đang sử dụng) nhận được 29,5 triệu đô tài trợ từ bốn nhà đầu tư True Ventures, Polaris Ventures, Radar Ventures và New York Times (nhờ vậy, dung lượng host free của wordpress.com đã tăng vọt từ 50MB lên 3GB! Tin rất vui cho các blogger trên wordpress). Greenplum , nhà phát triển phần mềm business intelligence dựa trên dự án nguồn mở Bizgres, nhận được 27 triệu đô đầu tư từ Meritech Capital, Sun và SAP Ventures. Alfresco , phát triển phần mềm quản trị nội dung (CMS) cho doanh nghiệp, nhận được 9 triệu đô đầu tư từ SAP Ventures, Ac

Ba'o tie^'p tu.c chuo^'i

Hôm nay đọc được bài " Những người tìm kiếm đáng gờm " trên Thanh Niên: Từ "rác công nghệ"... ...Có mấy anh chàng mới học lớp 11 ở Hà Nội, nghe phong thanh ở đâu có tiệm internet nào thanh lý hoặc máy tính cũ quá "đát" là lần mò tìm tới. Trong cái đám rác công nghệ đó, có những thứ đã quá lạc hậu, có thứ thì hoạt động tậm tạch, thứ thì đã "chết" ngỏm từ đời nào rồi. Mấy chàng xin, mà nếu chủ không cho thì mua lại với giá bèo, rồi mang về nhà, chất đống quanh giường ngủ. Cái nào chạy được thì dùng, cái nào hỏng thì kỳ cạch sửa cho dùng được mới thôi. Nhìn đám máy móc ngổn ngang khắp nền nhà, và cả... vắt vẻo trên tường, có lẽ không ai gọi đó là máy tính. Nhưng với những cậu học sinh ấy, có máy "ghẻ" mà thỏa chí mày mò cũng đã sướng lắm rồi. Năm 1998 , khi tiếp xúc với Google - một trang web tìm kiếm thuộc vào hàng "khủng long" - Nguyễn Quang Huy đã nung nấu ý định làm ra một trang web tìm kiếm dành cho người Việt đủ sức cạnh tr

Bu`ng hay..."no^?"?

Sự bùng nổ các cỗ máy tìm kiếm tiếng Việt cũng như các dịch vụ trực tuyến là một dấu hiệu đáng mừng của nền CNTT nước nhà. Một vài ý kiến cho rằng, không bao lâu nữa, những Monava, TìmNhanh, VinaSeek, Zing…sẽ đánh bại các “đại gia” như Google hay Yahoo!. Tôi cho rằng họ đã quá lạc quan. Ngộ nhận Cả thế giới đang tiến vào kỷ nguyên toàn cầu hóa và VN cũng không thể nằm ngoài trào lưu này. Sự ảnh hưởng của Google và Yahoo! từ lâu đã vượt ra ngoài biên giới của nước Mỹ. Những sản phẩm chủ lực của Google và Yahoo! như tìm kiếm, email, nhắn tin…không dành riêng cho bất kỳ một quốc gia nào, mà được sử dụng chung trên toàn thế giới. Do đó không thể nói rằng, Google hay Yahoo! kô quan tâm đến những thị trường nhỏ lẻ như VN. Sự thật là họ quan tâm đến cả thế giới. Chưa có con số thống kê chính thức, nhưng tôi tin rằng hơn 90% người sử dụng Internet ở VN tìm kiếm thông tin trên Google, trò chuyện bằng Yahoo! Messenger, và viết blog, kết bạn bằng Yahoo! 360.Google và Yahoo! từ lâu đã

Báo...chuối

Không ngày nào mà tôi không đọc báo. Sáng là đọc Tuổi Trẻ, online thì đọc VnExpress, rồi Thanh Niên hay mấy tờ nước ngoài như BBC, CNN...Đọc riết thấy báo của VN mình càng lúc càng tệ, tin tức không nhiều, bình luận không sâu sắc còn có thể thông cảm được, nhưng mà tràn ngập PR ngu xuẩn là chuyện không thể chấp nhận được. Tôi trả tiền và bỏ thời gian để đọc tin tức và bình luận, chứ không phải để xem những mẩu quảng cáo dốt đặc và vô trách nhiệm. Thuộc hàng đại trơ trẽn trong lĩnh vực PR chắc hẳn là thằng Thanh Niên. Ví dụ như hôm nay Thanh Niên có đăng bài Xu hướng trở thành ngân hàng bán lẻ . Do làm trong lĩnh vực ngân hàng, nên tôi cũng tranh thủ đọc thử xem nó nói về các ngân hàng thế nào. Rốt cuộc từ đầu đến cuối, chỉ chăm chăm Sacombank. Mù cũng biết bài này là sản phẩm sau khi các bác PR bên Sacombank đã nhét vài triệu vào mồm của tay phóng viên Nam Bình. Mẹ kiếp, nó cứ ghi là Sacombank: ngân hàng bán lẻ đi, để tôi khỏi phải hi vọng vào một bài phân tích có giá trị. Một ví dụ kh

The world is NOT flat

Tối qua, ngồi xem buổi trao giải Trí Tuệ Việt Nam 2007 mà thấy khinh hết sức những kẻ tổ chức cái buổi trao giải này. Không bàn đến những tiết mục văn nghệ cao siêu, mà chắc do khả năng cảm thụ nghệ thuật của tôi thấp nên kô hiểu nổi, tôi chỉ muốn nhắc đến cụm từ "Thế giới phẳng" xuất hiện trong cái slogan của cuộc thi và cũng là đề tài xuyên suốt của cả buổi trao giải. Nhắc lại một chút về cụm từ "Thế giới phẳng" này. Cụm từ này xuất phát từ cuốn sách bestseller "The World Is Flat" của Thomas Friedman. Cuốn sách này bàn về toàn cầu hóa, cách thức toàn cầu hóa diễn ra, những yếu tố thúc đẩy toàn cầu hóa cũng như những gì (nước Mỹ và người Mỹ) cần phải làm để thích nghi trong thời đại toàn cầu hóa. Theo Friedman, một trong những yếu tố chính thúc đẩy quá trình toàn cầu hóa, là ngành công nghệ thông tin, mà cụ thể là Internet và các phần mềm nguồn mở. Phải chăng đây là lý do mà các bác nhà ta mới đem cái cụm từ "Thế giới phẳng" này đặt lên "bà

Xóm Đẻ - Câu chuyện bên bàn nhậu

Tặng các bạn của tôi, những người đã xuống đường vào ngày 09/12/2007. Cả đám đang ngồi nhậu, tự nhiên nghe tiếng "rốp rốp" của kim loại bị bẻ gãy vang rền. Chợt có người la thất thanh, xe hàng cán chết người rồi! Trời có người bị kẹt dưới xe kìa! Chiếc xe honda bị cán bẹp dí luôn rồi! Thằng Cù Sinh la lên, ghê quá, đừng coi tụi bây ơi, coi rồi sao nhậu, tối về bị ám ảnh nữa. Thằng Tô Hùng với thằng Thái dúi cũng tán thành. Má, coi mấy vụ này ghê thấy mẹ, về hết ăn cơm luôn, nói chi là nhậu. Hai thằng chưa dứt hết lời, nhìn qua nhìn lại, thấy thằng Bông với thằng Quang pô đã biến mất tiêu. Hai thằng nó dzọt cái vù, hòa nhanh vào đám đông vừa hình thành, vây xung quanh chiếc xe hàng gây nạn. Thằng Cù Sinh, thằng Thái dúi với thằng Tô Hùng chuyển đề tài sang các vụ tai nạn chết người mà tụi nó có lần chứng kiến. Câu chuyện nào cũng rùng rợn hết trơn, chỉ toàn là óc, máu và ruột người. 15' trôi qua, vẫn chưa thấy thằng Bông với thằng Quang pô quay về. Má, hai thằng qu